Ngày lễ Hiến Chương Nhà Giáo
Cũng như mọi năm.
Hát, báo tường, nhiều phong trào rộn rã
Nhưng sao lòng thấy bồi hồi lạ
Năm nay, con đã là tân sinh viên rồi, mẹ ơi!
Con rời xa những gì thân thuộc
Để bắt đầu một chuỗi những đổi thay.
Tà áo trắng trở thành mây bay
Chỉ mình con bước tiếp trên đường màu xanh rộng mở.
”Con cố gắng đạt những thành công rực rỡ
Mang vinh quang cho Tổ quốc ngày mai”.
Lời mẹ dạy là ước vọng tương lai
Là mục đích mà con cần hướng đến.
Con biết,
Phải chấp nhận đến trăm lần thất bại
Để một lần gặt hái được thành công.
Cứ thế bước, vững chí, kiên lòng.
Con sẽ vượt qua biết bao trở ngại.
Để con vô tư với những mơ ước bay xa…
Còn mẹ?
Với trang giáo án tâm huyết,
Mẹ vẫn lặng lẽ sớm trưa dưới mái trường.
Đặt niềm tin vào những đứa học sinh:
Rồi chúng sẽ vượt qua thử thách.
“Hòa mình vào nền tri thức mới.
Đưa dân tộc xứng tầm vóc năm châu...”
...
Mẹ ơi, con nói thế nào.
Nói sao đi nữa, nói bao nhiêu lời?
Mẹ ơi trời đất bao nhiêu.
Tâm con thương mẹ bấy nhiêu đất trời.
Trần Thủy Nguyên - Lớp 50 K33
2 comments:
viết bài này cảm xúc dồi dào luôn ^^. yêu cô giáo mà giống yêu mẹ thì... hiếm lắm à nghen
em thấy có cảm xúc nhưng nó không được vần lắm
Post a Comment