RSS
email

Huyền thoại tam giác quỷ Bermuda


Trên Đại Tây Dương có một vùng nổi tiếng là nguy hiểm. Nguyên nhân nào đã khiến mọi vật biến mất trong Tam giác Bermuda?

Tam giác Bermuda không tồn tại trên bản đồ nào cả. Nó là một tam giác tưởng tượng xác định bởi Bermuda, Florida và Puerto Rico. Vùng nước Đại Tây Dương này là một diện tích 400.000 dặm vuông đầy nguy hiểm. Huyền thoại Tam giác Bermuda bao gồm hơn 1000 sinh mạng và hàng trăm tàu thuyền cùng máy bay đã biến mất trong đường ranh giới đó... tất cả không để lại một dấu vết ! Không có một xác người. Không có một mảnh tàu đắm dạt lên bờ để giải thích sự mất tích. Thậm chí không một vết dầu loang để tạo thành một đầu mối về những con người và những con tàu đã biến mất.

Câu chuyện không chỉ dừng ở đó. Đôi khi các thuyền trưởng hoặc phi công đã báo cáo lại những hiện tượng kỳ quái khi họ đi qua Tam giác Bermuda, như hệ thống điện ngưng làm việc và ánh sáng rọi qua những đám mây có màu xanh nhạt, mặc dù trời sáng trong.

Người đầu tiên thông báo về những sự kiện bất thường trong Tam giác Bermuda là Christopher Columbus. Trong cuộc viễn du đầu tiên, khi đoàn tàu của ông đi qua một vùng biển lặng thì Columbus bất ngờ trông thấy một cột lửa nổ tung đổ từ trên trời xuống. Các la bàn trên tàu của ông đột ngột quay ngược lại chỉ theo hướng đối lập với hướng trước đây.

Huyền thoại về Tam giác Bermuda tiếp tục phát triển cho đến thế kỷ 20. Lấy ví dụ về trường hợp tàu Carol A.Deenng năm 1921. Con tàu lặng lẽ trôi nổi đến cảng South Carolina, và khi công nhân bến cảng leo...lên tàu, họ phát hiện ra boong tàu trống rỗng. Không một bóng người. Nhưng một bữa ăn nóng đầy đủ vẫn còn đặt trên bếp trong khoang tàu. Sau đó là tai nạn của Phi đội 19. Đó là mã hiệu của đội bay Hải quân gồm năm phi cơ thả bom đã mất tích trong Tam giác Bermuda tháng 12 năm 1945. Đội bay đang thi hành nhiệm vụ tuần tiễu hàng ngày sau khi rời khỏi Fort Lauderdale, Florida. Một giờ sau khi cất cánh, họ nhận được báo cáo một phi công mất tích. Một vài thông điệp nữa được gửi về và... không còn gì nữa ! Một máy bay khổng lồ chở một đội cấp cứu gồm 13 người cất cánh bay theo lộ trình của Phi đội 19. Khi chiếc máy bay cấp cứu đến gần vị trí cuối cùng của Phi đội 19, cả chiếc máy bay cứu trợ đó cũng biến mất... và không nghe thấy gì hết !

Ngày 5/12/1945, khí trời mát mẻ, mây tạnh. 5 chiếc máy bay của không quân Mỹ đang bay thành hàng trên không phận vùng biển này đột nhiên mất dấu vết. Mặt đất mất liên lạc với đội bay, liền phái hai chiếc máy bay đến cứu hộ. Một trong 2 chiếc này cũng mất tích. Ngày 8/4/1952, tàu chở hàng Laifudan của Nhật chở đầy lúa mạch, đang chạy trên khu vực này cũng đột ngột mất tích. Năm 1997, một tàu thủy hạng trung đi vào vùng này. Tàu như bị mê hoặc, hoàn toàn mất định hướng rồi lật xuống biển. Hơn 300 người trên tàu đều thiệt mạng.

Điều khó hiểu là vào năm 1970, máy bay chở khách cỡ lớn của Mỹ lúc đi qua vùng biển này đột nhiên mất liên lạc với đài chỉ huy của sân bay. Máy bay biến mất trên màn hình radar theo dõi trong 10 phút, sau đó lại hiện ra và đáp xuống. Tất cả các đồng hồ trên máy bay đều chạy chậm 10 phút so với trái đất.
Theo thống kế, từ đầu thế kỷ 20 đến nay, có 30 máy bay, 100 tàu và khoảng 1.000 người đã biến mất tại đây, xác cũng không tìm thấy. Vì vậy, người ta gọi nơi đây là Tam giác quỷ.

Những điều này thật quái gở. Có lời giải thích nào khả dĩ chăng ? Sau đây là một số thuyết đã được đưa ra :

* Có thể một nền văn minh tiên tiến của những sinh vật tương tự con người sống dưới đáy biển. Do bị đe dọa bởi sự ô nhiễm của nước biển, họ đã nổi lên và bắn phá máy bay và tàu thuyền. Có lẽ họ đã sử dụng một loại vũ khí không để lại dấu vết trên radar của con người.
* Những đĩa bay do người ngoài hành tinh điều khiển đã phá hoại tàu thuyền và máy bay. Người ta thường nhận được các báo cáo về UFO (vật thể bay không xác định) trong vùng biển Đại Tây Dương này. Có thể các đĩa bay đã bắt cóc các máy bay và người trên tàu để đem về một thiên hà nào đó cách xa hàng triệu dặm.
* Có thể các rối loạn điện từ đã làm các vật thể biến mất. Các vụ nổ trên bề mặt Mặt trời đã phát ra các sóng năng lượng tới Trái đất. Các hạt vũ trụ này không chỉ tác động lên não của con người mà cả các vật thể vật lý khác. Các hạt nhân của nguyên tử bị nổ vỡ, và khi đó vật thể trở nên vô hình.

Tất cả các thuyết ấy đều rất thú vị, nhưng Laurence Kusche, một quản thủ thư viện đã bỏ ra 6 tháng để kiểm tra lại mọi câu chuyện về Tam giác Bermuda, cho rằng huyền thoại về vùng biển này là một trò đồn đại vớ vẩn. Ông ta nói rằng mọi tai nạn đều có thể giải thích được. Ví dụ, bí ẩn trong trường hợp của Columbus chỉ là một ngôi sao băng, vì một ngôi sao băng sáng lóe lên trên bầu trời có thể bị nhìn lầm thành một cột lửa. Nhưng cái gì đã khiến cho la bàn chỉ sai hướng ? Kusche nói rằng các biến đổi từ trường rất mạnh trong vùng biển Đại Tây Dương đó thường gây ra sự sai lệch của kim la bàn.Còn về con tàu hoang trôi dạt ? Kusche cho rằng thủy thủ đoàn của tàu Carro A.Deering đã lấy hành lý và vội vã rời tàu. Nhưng ông đã không nói tại sao họ phải làm như vậy.
Dĩ nhiên, vẫn còn trường hợp kỳ lạ của Phi đội 19. Kusche nói rằng đội bay chưa có kinh nghiệm, nên đã lạc đường và hết nhiên liệu. Mảng vỡ của các máy bay này có lẽ đã chìm và bị vùi lấp. Nhưng còn chiếc máy bay cứu trợ ? Kusche tin rằng chiếc máy bay lớn này có chứa hóa chất gây nổ trong khoang. Một ai đó đã châm một que diêm và máy bay bị nổ tung. Ông nói rằng rất nhiều người đã thấy một điểm sáng lóa trên trời vào khoảng thời gian chiếc máy bay biến mất.

Một lý giải khác?

Ngay từ năm 1959, ý niệm về một liên kết đặc biệt của nước đã được đưa ra – đó là sự liên kết của các phân tử nước với nhau tạo thành hình khối tròn nhiều cạnh, tương tự như trái bóng đá. Có các hốc rỗng bên trong cũng lớn bằng các phân tử nước, hay của một vài các phân từ khí, trong đó có khí mê-tan.

Cách đây không lâu, 2 nhà khoa học Nga - Vushoski và Korninova đã tiến hành nghiên cứu những đặc tính năng lượng cần thiết để chuyển dịch các phân tử tự do của nước từ trạng thái không liên kết vào các hốc rỗng và ngược lại. Kết quả cho thấy, có thể điều chỉnh được cấu trúc của nước - tức số lượng các phân tử tự do của nước trong các hốc rỗng nhờ tác động của áp xuất, nhiệt độ và từ trường.

Như vậy nước đã được "tích điện" này sẽ giữ nguyên cấu trúc đó trong một thời gian dài.Trong điều kiện tự nhiên, các hốc rỗng trong kết cấu phân tử nước đa cạnh có thể chứa các phân tử khí thiên nhiên và hình thành nên các hydrat dạng tinh thể.Các hydrat dạng tinh thể mà ta thường gặp trong các lớp băng vĩnh cửu, dưới đáy biển và đại dương là loại hydrat cacbon của khí mê-tan. Nó trông giống như tuyết mới rơi, về nguyên tắc nó có thể được sử dụng như 1 loại nhiên liệu thứ cấp, song mặt khác nó lại rất nguy hiểm đối với sự sống trên Trái đất.

Ngay từ năm 1988 nhà địa chất người Anh – Ben Klernel đã đưa ra kết luận rằng, nguyên nhân của các vụ mất tích không để lại dấu vết của các tầu biển và máy bay ở vùng biển tam giác Bemuda chính là hydrat cacbon của khí mê-tan này. Dưới tác động của nhiệt lượng từ lòng đất bốc lên và các yếu tố khác, khí mê-tan bị tách ra từ hydrat tinh thể tạo thành các bóng khí khổng lồ dưới lớp bùn đáy biển. Những bóng khí này, khi gặp một tác động dù nhỏ, ví dụ như chỉ là sự khuấy động của con cá voi ..thì những khí này sẽ thoát lên khỏi mặt biển. Khi đó nó sẽ quây lấy con tàu và nhấn chìm nó vào xoáy nước hình phễu khổng lồ.


Khối khí tạo thành và thoát lên khỏi mặt biển có thể bùng nổ khi cọ sát với không khí và gây nên những cái chết của máy bay đang bay. Các nhà khoa học Úc – Dzoseph Monagan và Devid Mei đã tiến hành các thí nghiệm trên các mẫu tảo biển trong một bể nước với sự mô phỏng của máy tính điện tử, cho thấy xác suất những tai nạn mà nguyên nhân như nói ở trên là khá lớn.

Sự giải thoát khí mê-tan tương tự như vậy từ hydrat tinh thể và sau đó bùng cháy trong không khí sẽ còn có thể xảy ra và đưa đến các tai nạn bí hiểm trong tương lai. Điều nguy hiểm đặc biệt cho hành tinh chính là sự ấm dần lên của khí hậu Trái đất do thải quá mức chất khí oxýt cacbon vào bầu khí quyển. Việc phá hủy sự cân bằng sinh thái do hậu quả của các hoạt động của con người sẽ thúc đẩy quá trình tách khí mê-tan trong hydrat tinh thể dưới đáy đại dương và đưa đến nhiều hậu quả khó lường cho sự sống trên Trái đất.

Và…một cách khác…!

Xét về cấu trúc địa lý và khí hậu, đây là một vùng gần giống như tấm gương phản chiếu rộng lớn. Các cơn bão xuất phát từ Đại Tây Dương tạo nên luồng sóng hạ âm cực mạnh, bị phản hồi từ khu vực phản xạ này và hội tụ vào khu vực Tam giác quỷ. Kích thước rộng lớn của các cấu trúc hội tụ cho phép đưa ra giả thuyết tại đó có những khu vực phản xạ mà sóng hạ âm có thể đạt tới cường độ rất lớn và là nguyên nhân gây nên các hiện tượng quái dị. Hình vẽ trong bài mô tả trình tự các biến cố xảy ra tại đây.


Như chúng ta đã biết, sóng hạ âm cường độ lớn gây nên cảm giác sợ hãi và ý muốn bứt phá ra khỏi không gian khép kín. Dĩ nhiên, hành vi đó là hậu quả của phản ứng trực cảm đã hình thành từ rất lâu trong quá khứ tiến hoá của con người, mỗi khi bị tác động của sóng hạ âm hình thành trước lúc nổ ra các vụ động đất. Chính phản xạ này đã khiến cho các kíp máy bay và hành khách bị hốt hoảng và vội vã nhảy ra khỏi con tàu.

Dòng xoáy hạ âm của cơn bão hội tụ vào khu vực Tam giác quỷ. Khi cộng hưởng với nhịp sinh học của con người, sóng hạ âm có cường độ cao có thể gây chết người ngay tức khắc. Sóng hạ âm có thể là nguyên nhân dao động cộng hưởng của cột buồm trên thuyền và làm cho chúng gãy vụn. Hiện tượng tương tự cũng xảy ra khi sóng hạ âm cộng hưởng với độ rung của các yếu tố cấu trúc của máy bay. Sóng hạ âm cũng có thể là nguyên nhân hình thành một lớp sương mù dày đặc có màu đục như sữa trên đại dương và nhanh chóng biến mất. Độ ẩm của khí quyển tích tụ lại trong giai đoạn giãn nở có thể không kịp tan ra trong không khí ở giai đoạn nén tiếp theo, nhưng đồng thời có thể biến mất ngay tức khắc khi không có sóng hạ âm.

Cuối cùng, sóng hạ âm có tần số 5-7 Hz có thể cộng hưởng với dao động cơ học, với con lắc đồng hồ có cùng tần số dao động và gây nên tác động phá huỷ. Điểm xuất phát của huyền thoại về trận gió hú rùng rợn, gây cảm giác sợ hãi do sóng hạ âm mạnh gây ra có thể là các hiện tượng tương tự xảy ra ở Tam giác quỷ. Các cấu trúc có tính chất hội tụ tương tự cũng có thể có ở các khu vực khác nhau trên hành tinh.

Sóng hạ âm có thể truyền dưới nước, còn cấu trúc hội tụ có thể hình thành ở thềm lục địa. Nguồn gốc của các sóng hạ âm cũng có thể là các núi lửa hoạt động ngầm dưới biển và động đất. Dĩ nhiên, hình dạng của các tấm gương phản chiếu sóng hạ âm ở thềm lục địa không hoàn chỉnh. Với kích thước tương đương bước sóng, cấu trúc thềm lục địa cũng có thể có tính chất cộng hưởng. Cần phải nghiên cứu mối liên hệ giữa tham số của các nguồn phát ra sóng hạ âm và sự phân bố cường độ sóng hạ âm trong mỗi một khu vực bị nghi là có hiện tượng dị thường. Quy luật hình thành các khu vực nguy hiểm quyết định tính chất của các biện pháp phòng ngừa.

Ảnh hưởng của sóng hạ âm đối với con người không chỉ hạn chế ở tác động trực tiếp đối với cơ thể, như đối với hệ thần kinh. Trong quá trình tiến hoá của con người, chắc chắn đã hình thành một trung tâm xúc cảm với sóng hạ âm nhằm báo động trước động đất và núi lửa. Tập hợp các phản ứng cần phải có khi xảy ra tác động bên ngoài vào trung tâm này có thể xác định được, khi biết chức năng của các phản ứng đó là để bảo đảm con người sống sót an toàn mỗi khi bị các tai nạn tương tự. Vậy đó là phản ứng gì? Có thể nêu tên các phản ứng sau: né tránh không gian khép kín để không bị rơi vào tình trạng chết chất đống, xu hướng chạy ra xa các đối tượng có thể bị đổ vỡ. Nói tóm lại, con người có xu hướng chạy đi bất cứ đâu để tránh khu vực có thảm họa. Dĩ nhiên, tất cả những hành động đó đều kéo theo cảm xúc sợ hãi.

Có thể quan sát được các phản ứng tương tự ở nhiều động vật, như chó biết cứu các em nhỏ trước khi xảy ra động đất. Đồng thời, khi bị tác động trực tiếp vào cơ thể, sẽ xuất hiện các phản ứng không cụ thể như suy kiệt, mệt mỏi và rối loạn giống như khi bị tác động của tia X quang và sóng vô tuyến tần số cao. Ngày nay, con người đã không còn nhạy cảm với sóng hạ âm, nhưng khi bị tác động của sóng hạ âm cường độ lớn, hệ thống bảo vệ từ xa có thể bị kích động và lấn át khả năng hành động tỉnh táo. Nếu sự sợ hãi không phải do các biểu tượng bên ngoài gây ra thì có thể xuất phát từ bên trong. Con người sẽ cảm thấy một xúc cảm sợ hãi vô thức. Điều này được chứng minh qua những lời nói cuối cùng của các phi công và thuỷ thủ khi bị chết trong vùng Tam giác quỷ, như: “Bầu trời thật khác lạ”, "Mặt biển thật khác lạ, một điều khủng khiếp đang xảy"... Nếu sự sợ hãi do các biểu tượng bên ngoài gây nên thì những người dũng cảm đã quen với nỗi sợ hãi có thể kịp phát đi các thông báo cụ thể. Phụ thuộc vào cường độ của sóng hạ âm, những người ở trên tàu có thể cảm thấy sợ hãi ở các mức độ khác nhau. Họ có thể ngồi vào xuồng bơi khỏi tàu hoặc chạy lên bong. Với cường độ sóng hạ âm cực lớn, họ có thể bị chết như đã từng được mô tả.

Rất nhiều nhà khoa học hàng hải đã nghiên cứu nhưng chưa tìm ra nguyên nhân của những thảm họa tại vùng biển Bermuda. Tuy nhiên, một số giả thuyết rất có sức thuyết phục. Có nhà khoa học nhận định, ma quỷ ở đây là sóng âm thứ, có thể truyền đi rất xa. Con người không nghe được nhưng có thể quan sát được sóng âm thứ hơn 180 dm. Loại sóng âm này không chỉ có hại cho khí quản mà còn dẫn đến rối loạn tâm lý, sau cùng là cái chết. Vì vậy, có thể gọi đây là kiểu giết người không thấy máu. Nếu như tần số rung của sóng âm thứ thấp hơn 16 lần mỗi giây, sức phá hoại của nó sẽ rất lớn, có thể làm gãy thân thuyền, cột buồm, máy bay, khiến con người không thể chịu đựng nổi và không thoát nổi cái chết.
Đối với vùng biển tam giác, biên giới không phải là đất liền mà là sự kết hợp của dòng nước ngược chiều kim đồng hồ của những dòng chảy ở Đại Tây Dương. Do động đất và núi lửa xảy ra dưới đáy biển, khiến biển sinh ra độ rung tần số thấp. Dòng xoáy của nước cũng tạo ra sóng âm thứ. Sóng âm thứ được truyền trong nước với tốc độ 6.000 km/giờ (cao hơn trong không khí). Do đó, dù biển lặng sóng yên, nhưng gần mặt nước biển có bão. Tàu thuyền đột ngột bị sóng âm thứ tấn công, dẫn đến tai nạn.

Những xác tàu thuyền và máy bay bị tai nạn đó sẽ đi về đâu? Theo phân tích của các nhà khoa học, chúng có thể bị cuốn xuống đáy biển sâu thẳm của Đại Tây Dương. Một số nhà khoa học khác phát hiện, vùng biển tam giác có một toà Kim tự tháp lớn, cạnh đáy dài 300 m, cao 200 m. Họ khảo sát nhiều lần và phát hiện Kim tự tháp này có những lỗ to. Nước biển tràn qua đó với tốc độ rất lớn. Sóng biển vỗ dồn dập, mặt biển có màn sương dày đặc. Tàu thuyền qua lại nơi đây có thể bị cuốn xuống đáy.

Đây chỉ là những giả thuyết. Hy vọng sẽ có ngày sự phát triển của khoa học kỹ thuật sẽ khám phá ra điều bí ẩn này.

Vâng, đó là huyền thoại Tam giác Bermuda. Một số người tin vào nó, một số khác lại không. Còn bạn thì sao?

H2T ( tổng hợp từ internet)



Bookmark and Share

9 comments:

Anonymous said...

tuyet voi..Em thuc su thich nhung bai viet khoa hoc nay..ky thu phai khong.Cam on H2T..hy vong ban tiep tuc co nhung bai hay khac
HB

FA said...

Em rat quan tam toi nhung cau chuyen ve Bermuda, tren starmovies co ca mot loat 3 tap phim do, bài vik này rat hay, chung nao co them gia thuyet moi hay kham pha moi thi H2T cap nhat lien nha! ^^

H2T said...

uh hứa đó! mình sẽ liên tục cập nhật những câu chuyện thú vị!

Anonymous said...

Lý thú thật!

Anonymous said...

Thế hiện giờ các máy bay hay tàu thuyền bay qua khu vực này thì sao nhỉ? Họ có lựa chọn lộ trình khác không? Đến bây giờ có lẽ vẫn chưa có lời giải thích nào xác đáng nhỉ...

Anonymous said...

tất nhiên hiện nay các tàu thuyền, máy bay đều tránh sang khu vực này mà chọn 1 con đường khác. Khi mà chưa lý giải được nguyên nhân cụ thể thì làm sao dám liều lĩnh đem mấy trăm mạng sống trên máy bay ra thử nghiệm!

hoa mai said...

tai sao khong dat 3 diem quan sat tren 3 dinh tam giac ket hop voi ve tinh , de thi nghiem, cho cac may bay khong nguoi lai , cac robot , tau thuyen tu dong di vao vung tam giac sau do quan sat hien tuong, hoac la dung cac ten lua , hoa tien co lap camera quan sat ,phan hoi thong tin. toi se co mot giai thich khac,xin noi sau.

lee said...

Mình không nhớ rõ vào thời gian nào, có một nhóm nhà khoa học cùng khám phá vùng tam giác quỷ Bermuda. Họ đến từ nhiều nước khác nhau, chuyên về những lĩnh vực khác nhau nhưng đều có thể giúp ích cho việc khám phá bí ẩn này. Khi họ bước vào vùng Bermuda thì ai về vị trí đó, chuẩn bị nghiên cứu những diễn biến khác thường của vung biển này. Nhiều ngày lênh đênh trên biển nghiên cứu, mọi việc vẫn tốt đẹp, không có hiện tượng quái lạ xảy ra. Cho đến một ngày , vào một buổi sáng đẹp trời , các nhà khoa học quan sát thấy áp kế đo áp suất sụt xuống dưới mức bình thường, cảnh báo chuẩn bị có bão hoặc mưa lớn. Nhưng điều kỳ lạ là khí hậu vẫn rất tốt, mặt biển êm đềm. Điều này hoàn toàn trái ngược với áp kế. Các nhà khoa học ngồi đợi, 1 tiếng rồi tiếng 5- 6 tiếng nhưng vẫn không có hiện tượng gì xảy ra. Ai cũng mệt mỏi và lăn ra nghỉ mệt. Chính lúc đó mọi việc mới thực sự bắt đầu. Trên mặt biển xuất hiện cột sóng cao từ dưới đáy biển dâng lên. Nó có dạng hình phễu. Tất cả mọi vật gần nó đều bị cuốn vào cột sóng với sức mạnh làm biến mất cả con tàu Nữ Hoàng Anh từ nhiều thế kỷ trước ( xin lỗi ! không nhớ rõ tên con tàu này ). Mặt biển rung động dữ dội, làm thuyền chao đảo. Sẽ không có ai tin nếu không tận mắt chứng kiến cảnh mọi vật trên tàu nằm lăn lóc, ngổn ngang.Cột sóng chỉ xuất hiện rất nhanh , nhanh đến nỗi biến mất tàu và máy bay không để lại dấu vết. Sự việc này được kể theo lời kể của một thủy thủ đang đứng trên boong tàu. Rất may là con tàu của các nhà khoa học cách xa cột sóng này. Ngay lập tức các nhà khoa học cho tàu ngầm lặn xuống thăm dò. Một phát hiện rất đáng ngạc nhiên. Dưới đáy biển là một tam giác trũng ( theo tên gọi Tam giác quỷ). Tất cả các loại các sinh sống dưới đó là nhũng con các có hình thù rất lạ , theo như các nhà khoa học thi chúng xuất hiện khi Trái Đất hình thành. Đáng lẽ ra chúng đã bị tiệt chủng từ lâu nhưng vẫn còn tồn tại ở nơi này. Vì dưới đáy biển là vùng trũng rộng lớn , cho dù trên mặt biển có thay đổi thế nào đi nữa thi dưới biển vẫn không thay đổi , nên cá không bơi ra ngoài được. Và chúng sinh sống, chết vẫn ở đấy. Các nhà khoa học trở về vẫn còn nhiều thắc mắc không sao lý giải được. Năm 1996 , hai nhà khoa học người Mỹ đưa ra một giả thuyết nhờ những phát hiện trên. Do cá sinh sống và chết tại vùng biển này , nên xác cá và các sinh vật khác bị phân hủy , hình thành khí metan. Theo tính chất hóa học , khí metan tích tụ lâu ngày sinnh ra nổ. Nên thảm kịch sẽ xảy ra khi một máy bay bay với độ cao thấp hay một con tàu nào lại gần khi khí metan bị nổ dâng trào lên mặt biển tạo thành cột sóng cao lớn với sức hút kinh khủng. Cột sóng này xuất hiện rất bất ngờ, không có một hiện tượng gi` cảnh cáo. Hai nhà khoa học này đã đoạt được giải Nobel khi đưa ra giả thuyết, theo đánh giá thì giả thuyết đạt tới 85% sự chính xác. Giả thuyết này không nhắc đến vùng Bermuda có lực từ trường như nhiều giả thuyết khác có lực từ trường tại nơi đây làm các thiết bị rada liên lạc với đất liền bị mất tín hiệu.Nếu theo giả thuyết hai nhà khoa học Mỹ thì do chênh lệch áp suất không khí. Khi cột sóng xuất hiện , trong không khí sẽ có một nơi có áp suất cao và một nơi là áp suất thấp, chính sự chênh lệch này làm mọi vật trên mặt biển chao đảo cộng với sức hút của nó làm nhiễu sóng tín hiệu liên lạc nên mọi việc rất có thể xảy ra. Cũng có giả thuyết đưa ra rằng Bermuda la một vùng có lực từ trường rất lớn , nó làm mất tín hiệu các thiết bị điện và hút máy bay tàu thuyền. Xem ra hai giả thuyết thì cái nào cũng đúng. Cho đến nay TAM GIÁC QUỶ BERMUADA vẫn còn là một bí ẩn đối với thế giới. Nếu ta chứng minh được rằng Trái Đất là một thỏi nam châm lớn thi giả thuyết Bermuda có lực trường thì không sai. Nhưng rất tiếc hiện nay vẫn chưa có sự giải thích chi tiết thỏa đáng và chi tiết về nguồn gốc tính từ của Trấi Đất.

Anonymous said...

very good minh rat cam on H2T da cho minh thong tin ki thu ve mot hien tuong khoa hoc ma the gioi van cho do la mot hien tuong bi an.

Post a Comment