Bao năm trời nhọc nhằn trên bục giảng
Vai đã còng và tóc đã hoc râm
Đôi mắt cười xô đẩy nhiều nếp nhăn
Nhưng thầy tôi vẫn ngày ngày đến lớp
Thổi hồn vào những con số khô khan
Tiếp cho tôi niềm đam mê toán học
Dạy cho tôi biết phép màu lô-gích
Biết đắn đo trăn trở về tương lai
Dạy cho tôi biết nhìn nhận lỗi sai
Để bản thân tự tìm đúng đáp số
Và chính thầy đã cho tôi hiểu được
Nơi đâu là giới hạn của tình thương
Không cụ thể mà trải về vô tận
Rằng thất bại không phải là chấm hết
Rằng thành công không phải là trên hết
Mà chính là mình thấy được niềm vui
Hãy tự tin trên từng bước đường đời
Bởi luôn có những người thân bên cạnh
Và tôi biết tôi không còn ghét nữa
Nhiều nếp nhăn đến đôi mắt đăm chiêu
Và tôi biết tôi càng yêu thêm nữa
Về người thầy toán học của tôi
Tôi mến Thầy qua từng con đại số
Tôi kính Thầy qua tọa độ véc tơ
Tình thầy trò đối xứng vòng lượng giác
Được cân bằng bởi hai nửa yêu thương .
Giải ba cuộc thi viết onlone 20/11
0 comments:
Post a Comment