Cô bảo bao điều em vẫn nghe,
Thương cô, thương cả trường cả lớp ,
Cả hàng cây xanh cô mới trồng.
Con đường xa vẫn in hằn dấu chân,
Và mỗi ngày em vô tư tới lớp,
Mái nhà tranh dịu dàng tha thiết,
Đón em về những buổi chiều mưa.
Rồi thời gian nhẹ nhàng lướt qua,
Hàng cây năm xưa giờ đã lớn,
Nhưng bóng hình cô ở chốn nào,
Chiều tàn, lối cũ, chỉ mình em.
Những lời cô dạy luôn ghi nhớ
Em xin ghép lại thành bài thơ,
Hay xin đóng lại thành trang vở,
Những ký ức xin gửi vào tim .
Văn Hậu
0 comments:
Post a Comment